Ligue 1 Prancis 2022

Ligue 1 Prancis 2022

Top-level football league in France

Ligue 1 (a.k.a. League 1),[A] officially known as Ligue 1 McDonald's for sponsorship purposes,[1][2] is the top-level association football league in France located at the top of the French football league system. Administered by the Ligue de Football Professionnel, Ligue 1 is contested by 18 clubs (as of the 2023–24 season) and operates on a system of promotion and relegation from and to Ligue 2.

Seasons run from August to May. Clubs play two matches against each of the other teams in the league – one home and one away – totalling to 34 matches over the course of the season. Most games are played on Saturdays and Sundays, with a few games played during weekday evenings. Play is regularly suspended the last weekend before Christmas for two weeks before returning in the second week of January. As of 2024, Ligue 1 is considered one of the top national leagues, ranked fifth in Europe, behind England's Premier League, Spain's La Liga, Italy's Serie A and Germany's Bundesliga.[3]

Ligue 1 was inaugurated on 11 September 1932 under the name National before switching to Division 1 after a year of existence. It continued to operate under that name until 2002, when it adopted its current name. Paris Saint-Germain are the most successful club with twelve league titles, while Lyon is the club that has won the most consecutive titles (seven between 2002 and 2008). Saint-Étienne was the first club with ten titles. With the presence of 73 seasons in Ligue 1, Marseille holds the record for most seasons among the elite, while Paris Saint-Germain hold the league record for longevity with 50 consecutive seasons (from 1974 to present). Nantes is the team with the longest consecutive unbeaten streak (32 matches) and the fewest number of defeats (one match) in a single season, doing so in the 1994–95 campaign. In addition, Nantes also holds the record for the longest time without losing at home with a run of 92 matches from May 1976 to April 1981.

The current champions are Paris Saint-Germain, who won a record twelfth title in the 2023–24 season. The league has been won on multiple occasions by foreign-based club Monaco, the presence of which within the league makes it a cross-border competition.[4]

Ahead of the 2023–24 season, the number of teams in the league was reduced to 18; four teams in the 2022–23 Ligue 1 were relegated to Ligue 2 and only two teams in Ligue 2 were promoted to Ligue 1.[5]

Professionalism in French football did not exist until July 1930, when the National Council of the French Football Federation voted 128–20 in favour of its adoption. The founders of professionalism in French football are Georges Bayrou, Emmanuel Gambardella, and Gabriel Hanot. Professionalism was officially implemented in 1932.

In order to successfully create a professional football league in the country, the Federation limited the league to twenty clubs. In order to participate in the competition, clubs were subjected to three important criteria:

Many clubs disagreed with the subjective criteria, most notably Strasbourg, RC Roubaix, Amiens and Stade Français, while others like Rennes, due to fear of bankruptcy, and Lille, due to a conflict of interest, were reluctant to become professional. Lille's president, Henri Jooris, also chairman of the Ligue du Nord, feared his league would fold and proposed it become the second division of the new league. Eventually, many clubs earned professional status, though it became more difficult to convince clubs in the northern half of the country; Strasbourg, Roubaix and Amiens refused to accept the new league, while conversely Mulhouse, Excelsior AC Roubaix, Metz and Fives accepted professionalism. In southern France, clubs such as Marseille, Hyères, Montpellier, Nîmes, Cannes, Antibes and Nice were extremely supportive of the new league and accepted their professional status without argument.

The league's inaugural season of the all-professional league, called National, was held in 1932–1933. The 20 inaugural members of National were Antibes, CA Paris, Cannes, Club Français, Excelsior AC Roubaix, Fives, Hyères, Marseille, Metz, Mulhouse, Nice, Nîmes, Alès, Lille, Racing Club de France, Red Star Olympique, Rennes, Sochaux, Sète and Montpellier. The 20 clubs were inserted into two groups of 10 with the bottom three of each group suffering relegation to Division 2. The two winners of each group would then face each other in a final held at a neutral venue, which later turned out to the Stade Olympique Yves-du-Manoir. The first final was held on 14 May 1933 and it matched the winner of Group A, Olympique Lillois, against the runner-up of Group B, Cannes. Antibes, the winner of Group B, was supposed to take part in the final but was suspected of bribery by the French Football Federation and was disqualified. In the first final, Lillois were crowned the inaugural champions following the club's 4–3 victory. After the season, the league decided to retain the 14 clubs and not promote any sides from the second division. The league also agreed to change its name from National to simply Division 1. For the 1934–35 season, the league organised a legitimate promotion and relegation system bringing the total tally of clubs in the first division to 16. The number remained until the 1938–39 season.

Because of World War II, football was suspended by the French government and the Ligue de Football Professionnel, although its member clubs continued playing in regional competitions. During the "war championships", as they are called, professionalism was abolished by the Vichy regime and clubs were forced to participate in regional leagues, designated as Zone Sud and Zone Nord. Due to its non-association with the two leagues, the LFP and FFF do not recognise the championships won by the clubs and thus 1939–1945 is non-existent in the two organisations' view. Following the conclusion of the war and the liberation of France, professional football returned to France. The first division increased its allotment of clubs to 18. This number remained until the 1965–66 season when the number was increased to 20. In 2002, the league changed its name from Division 1 to Ligue 1.

There are 18 clubs in Ligue 1. During the course of a season, usually from August to May, each club plays the others twice, once at their home stadium and once at that of their opponents, for a total of 34 games, though special circumstances may allow a club to host matches at other venues such as when Lille hosted Lyon at the Stade de France in 2007 and 2008. Teams receive three points for a win and one point for a draw. No points are awarded for a loss. Teams are ranked by total points, then goal difference, and then goals scored. At the end of each season, the club with the most points is crowned champion. If points are equal, the goal difference and then goals scored determine the winner. If still equal, teams are deemed to occupy the same position. If there is a tie for the championship, for relegation, or for qualification to other competitions, a play-off match at a neutral venue decides rank. For the 2015–16 season only, two teams were to be relegated and only two teams from Ligue 2 were to be promoted,[6] but this decision was overturned and three teams were relegated and three teams promoted.[7] Thus, it was the 2016–17 season which saw the return of a relegation play-off between the 18th-placed Ligue 1 team and the third-placed team in the Ligue 2 on a two-legged confrontation, with the Ligue 2 team hosting the first game.[8]

Previously, the league utilised a different promotion and relegation format. Prior to 1995, the league's format was direct relegation of the bottom two teams and a play-off between the third-last first-division team and the winner of the second-division play-offs, similar to the Dutch Eredivisie, and the German Bundesliga. The league has also experimented with a "bonus" rule. From 1973 to 1976, a rule rewarded teams scoring three or more goals in a game with one extra point, regardless of outcome, with the objective of encouraging offensive play. The experience was ultimately inconclusive. At the start of the 2006–07 season, the league introduced an Attacking Play Table to encourage the scoring of more goals in Ligue 1 and Ligue 2. The LFP, with the help of the former manager Michel Hidalgo introduced the idea to reward those teams who score the most goals. The table was similar to the previous idea, but was independent from the official league table and clubs were only rewarded with monetary bonuses.

In June 2021, the LFP voted overwhelmingly at its general assembly to contract Ligue 1 back to 18 clubs for the 2023–24 season by relegating four to, and promoting two from, Ligue 2 after 2022–23.[5]

European qualification

As of the 2023–24 season, as determined by the UEFA coefficient, the top four teams in Ligue 1 qualify for the Champions League, with the top three proceeding directly to the group phase. The fourth-placed team enters in the third qualifying round. The fifth-placed team qualifies for the UEFA Europa League, the sixth for UEFA Conference League. The last Europa League place is determined through the country's domestic cup competition, the Coupe de France. If the cup winner qualifies for Europe through their league position, the seventh-placed team in Ligue 1 will qualify for the Conference League. If France is among the top two nations that earned the most coefficient points from a single season, an additional Champions League group phase spot will be awarded to the team in fourth place; as such the Champions League third qualifying round spot and all spots below will be pushed back one position.

A total of 74 clubs have played in Ligue 1 from its foundation in the 1932–33 season to the start of the 2024–25 season.[9] Currently, Marseille, Montpellier, Nice and Rennes are the only founding members of the league to be playing in Ligue 1. Paris Saint-Germain is the only club to have not suffered points relegation. They earned promotion to the first division for the 1974–75 season and have not faltered down since. Paris Saint-Germain was administratively relegated by the league following its split from Paris FC in 1972, but returned to the top flight two seasons later.

Internationally, the most well-known Ligue 1 clubs include Marseille, Lyon, Monaco and Lille.

The following 18 clubs are competing in the 2024–25 Ligue 1 season.

Ligue 1 clubs' finances and budgets are managed by the DNCG (Direction Nationale du Contrôle de Gestion), an organisation responsible for monitoring the accounts of professional association football clubs in France.[10] It was founded in 1984 and is an administrative directorate of the Ligue de Football Professionnel (LFP). The mission of the DNCG is to oversee all financial operations of the 44 member clubs of the LFP, develop the resources of professional clubs, apply sanctions to those clubs breaking the rules of operation, defend the morals and interests of French football in general.[10]

Following a report by the DNCG, it was determined that the combined budget of Ligue 1 clubs was €910 million for the 2005–06 season, a 39% increase from the 2002–03 season. The prominent reason for the rise was mainly associated with the television rights deal the league regularly signs. Excluding Paris Saint-Germain, many of the top division clubs are extremely healthy with clubs such as Auxerre, Bordeaux, Lille and Lyon being referred to as "managed to perfection".[11] However, recently the DNCG has encouraged clubs to concentrate on limiting their "skyrocketing wage bills and the magnitude of their debts" after it was discovered that the LFP clubs accounts as a whole were in the red for the third consecutive season (2008–2011) with an estimated deficit of €130 million.[12][13] In 2012, the LFP announced that the clubs deficit had been cut in half from €130 million to €65 million.[14] Ligue 1 ranks fifth in terms of revenue brought in by clubs with the league bringing in £0.6 billion for the 2006–07 season trailing England, Italy, Spain and Germany.[15]

In terms of world football, clubs Lyon and Marseille are among the richest football clubs in the world and regularly feature in the Deloitte Football Money League ranking of football clubs by revenue generated from football operations. In the list compiled in the 2008–09 season, Lyon ranked 13th among clubs generating approximately €139.6 million, while Marseille were right behind them in 14th position generating €133.2 million.[16]

In 2016, just Paris Saint-Germain was in the top 30 of the Deloitte Football Money League (ranked 4). From 2017 to 2020, Paris Saint-Germain (ranked between five and seven) and Lyon (ranked between 17 and 28) were part of the top 30.

Bold indicates clubs playing in 2024–25 Ligue 1.

Italics denotes players still playing professional football,Bold denotes players still playing in Ligue 1.

Italics denotes players still playing professional football,Bold denotes players still playing in Ligue 1.

The LFP formerly had rights agreements with the premium channels Canal+ and beIN Sports. The agreement with beIN Media Group, reached on 23 June 2011, paid the LFP €510 million over four seasons.[20] Following the announcement of the agreement, it was revealed that Canal+ had acquired four television packages, while beIN Sports acquired two packages.[21]

In 2018, Mediapro acquired three of the four major packages of LFP media rights for 2020-21 through 2024, largely replacing Canal+ in a deal valued at a record €1.15 billion. beIN Sports maintained "lot 3", which contained two matches per-week on Saturday nights and Sunday afternoons. Mediapro was expected to establish a new channel to house these rights.[22] beIN Sports later sub-licensed its package to Canal+.[23][24] In June 2020, Mediapro announced a partnership with TF1, under which the new channel would leverage the network's talent and resources, and be branded as Téléfoot—an extension of TF1's long-running football programme. Téléfoot presenters Grégoire Margotton and Bixente Lizarazu would serve as the lead broadcast team for at least 20 matches per-season.[25][26]

Seeking to renegotiate its contract due to the financial impact of COVID-19, Mediapro began withholding its rights payments to the LFP in October 2020.[27] LFP CEO Arnaud Rouger stated in October 2020 that they may have to pursue a new broadcaster if they are unable to resolve the dispute with Mediapro.[28] In December 2020, it was reported that Mediapro were preparing to wind down Téléfoot, after it agreed to compensate the LFP for the two missed rights payments.[27] In February 2021, Canal+ reached an interim agreement to acquire the rights packages held by Mediapro for the remainder of the season, and later sub-licensed Ligue 2 to beIN; Téléfoot shut down on 8 February 2021.[23][29][30]

In June 2021, the LFP resold the broadcast rights packages for Ligue 1 to Canal+ and Amazon Prime Video through 2024, with the two broadcasters paying a total of €663 million in total.[31] Canal+ holds rights to two matches per-week. In August 2023, it announced a sub-licensing agreement with DAZN to stream its matches on a branded channel within the service as part of DAZN's local launch.[32] Canal+ does not plan to renew its rights after the conclusion of the 2024 season.[32]

The previous Ligue 1 trophy, L'Hexagoal, was developed by the Ligue de Football Professionnel and designed and created by Pablo Reinoso. The trophy has been awarded to the champion of France since the end of the 2006–07 season, replacing the previous Ligue 1 trophy that had existed for only five years. The name Hexagoal was derived from an official competition created by the LFP and French TV channel TF1 to determine a name for the new trophy. Over 9,000 proposals were sent in and, on 20 May 2007, French Football Federation member Frédéric Thiriez announced that, following an online vote, the term Hexagoal had received half of the votes. The first club to hoist the new trophy was Olympique Lyonnais who earned the honour after winning the 2007–08 season.

The current Ligue 1 trophy, which was created by Mathias Kiss, will be awarded beginning with the 2024–25 season. Announced on 17 October 2024, the yet-to-be-named trophy features a hexagonal base at the bottom and a gold-plated sphere at the top that is supported by "1"-shaped columns.[33]

In addition to the winner's trophy and the individual winner's medal players receive, Ligue 1 also awards the monthly Player of the Month award. Following the season, the UNFP Awards are held and awards such as the Player of the Year, Manager of the Year, and Young Player of the Year from both Ligue 1 and Ligue 2 are handed out.

Wikimedia Commons has media related to

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Ligue 2 2022–23, thường được gọi là Ligue 2 BKT 2022–23 vì lý do tài trợ, là mùa giải thứ 84 của Ligue 2. Giải đấu đã bắt đầu vào ngày 30 tháng 7 năm 2022 và sẽ kết thúc vào ngày 3 tháng 6 năm 2023.[1] Giải đấu sẽ tạm nghỉ từ ngày 12 tháng 11 đến ngày 27 tháng 12 do FIFA World Cup.[2] Hai câu lạc bộ sẽ được thăng hạng lên Ligue 1 vào cuối mùa giải vì số lượng câu lạc bộ ở Ligue 1 sẽ giảm từ 20 xuống 18.[3] Do đó, sẽ không có trận play-off nào được tổ chức vào cuối mùa giải.[4]

Ban đầu Bordeaux chỉ xuống chơi tại Ligue 2 sau khi xếp cuối tại Ligue 1 mùa giải trước, nhưng vào ngày 14 tháng 6, DNCG - Cơ quan giám sát tài chính các đội bóng chuyên nghiệp tại Pháp quyết định giáng Bordeaux xuống chơi tại Championnat National vì lí do vấn đề tài chính. Tuy vậy, đến ngày 27 tháng 7, Bordeaux đã kháng cáo thành công và chỉ bị xuống chơi tại Ligue 2 2022–23.

Theo án phạt từ Ủy ban kỷ luật LFP, câu lạc bộ Saint-Étienne đã bị trừ 3 điểm trước khi giải đấu bắt đầu cộng với việc đá 4 trận sân nhà không khán giả do để xảy ra bạo loạn ở trận play-off trụ hạng hồi tháng 5 với Auxerre.

Vị trí của các đội tại

Cập nhật đến (các) trận đấu được diễn ra vào 3 tháng 6 năm 2023. Nguồn:

Quy tắc xếp hạng: 1) Điểm; 2) Hiệu số; 3) Số bàn thắng ghi được; 4) Hiệu số bàn thắng bại; 5) Điểm kỷ luật

Bảng liệt kê vị trí của các đội sau mỗi tuần thi đấu. Để duy trì diễn biến theo thứ tự thời gian, mọi trận đấu bị hoãn sẽ không được tính vào vòng đấu mà chúng đã được lên lịch ban đầu, nhưng được thêm vào vòng đấu đầy đủ mà chúng được chơi ngay sau đó.

Cập nhật tới (các) trận đấu được diễn ra vào ngày 3 tháng 6 năm 2023. Nguồn:

Cập nhật tới (các) trận đấu được diễn ra vào ngày 12 tháng 11 năm 2022. Nguồn:

Cập nhật đến (các) trận đấu được diễn ra vào 4 tháng 6 năm 2023. Nguồn:

Màu sắc: Xanh = đội nhà thắng; Vàng = hòa; Đỏ = đội khách thắng.

Đối với các trận đấu sắp diễn ra, chữ "a" cho biết có một bài viết về sự cạnh tranh giữa hai đội tham dự.

Tính đến ngày 12 tháng 11 năm 2022

Retrouvez nos conseils sur www.joueurs-info-service.fr (09-74-75-13-13, appel non surtaxé)

In this match you stick with...

Giải bóng đá vô địch quốc gia Pháp (Ligue 1),[A] còn được gọi là Ligue 1 McDonald's vì lý do tài trợ,[1][2] là một giải đấu chuyên nghiệp của Pháp dành cho các câu lạc bộ bóng đá nam. Đứng đầu hệ thống giải đấu bóng đá Pháp, đây là giải đấu bóng đá chính của quốc gia. Được quản lý bởi Ligue de Football Professionnel, Ligue 1 được tranh tài bởi 18 câu lạc bộ (tính từ mùa giải 2023–24) và hoạt động theo hệ thống thăng hạng và xuống hạng với Ligue 2.

Mùa giải diễn ra từ tháng 8 đến tháng 5 năm sau. Các câu lạc bộ thi đấu hai trận với các đội khác ở giải đấu – một trận sân nhà và một trận sân khách – tổng cộng là 34 trận trong suốt mùa giải. Hầu hết các trận đấu được diễn ra vào thứ Bảy và Chủ nhật, với một số trận đấu được diễn ra vào các buổi tối ngày thường. Giải đấu thường xuyên bị tạm dừng vào cuối tuần trước Giáng sinh trong hai tuần trước khi trở lại vào tuần thứ hai của tháng 1. Tính đến năm 2024, Ligue 1 là một trong những giải đấu quốc gia hàng đầu, xếp thứ năm ở châu Âu, sau Premier League của Anh, La Liga của Tây Ban Nha, Serie A của Ý và Bundesliga của Đức.[3]

Ligue 1 được khởi tranh lần đầu vào ngày 11 tháng 9 năm 1932 với tên gọi National trước khi chuyển sang tên gọi Division 1 sau một năm tồn tại. Giải tiếp tục hoạt động dưới tên gọi đó cho đến năm 2002 khi giải lấy tên hiện tại. Paris Saint-Germain là câu lạc bộ thành công nhất với 12 chức vô địch, trong khi Olympique Lyonnais (Lyon) là câu lạc bộ giành được nhiều danh hiệu liên tiếp nhất (7 danh hiệu từ năm 2002 đến 2008). AS Saint-Étienne là câu lạc bộ đầu tiên có 10 danh hiệu. Với sự hiện diện tại 73 mùa giải ở Ligue 1, Marseille giữ kỷ lục góp mặt ở hạng đấu cao nhất nhiều mùa giải nhất, trong khi Paris Saint-Germain giữ kỷ lục giải đấu với 50 mùa giải liên tiếp ở hạng đấu cao nhất (từ năm 1974 đến nay). FC Nantes là đội có chuỗi trận bất bại liên tiếp dài nhất (32 trận) và ít trận thua nhất (1 trận) trong một mùa giải, thành tích này diễn ra ở mùa giải 1994–95. Ngoài ra, Nantes còn giữ kỷ lục không thua trên sân nhà lâu nhất, với 92 trận từ tháng 5 năm 1976 đến tháng 4 năm 1981.

Nhà vô địch hiện tại là Paris Saint-Germain, đội đã giành được danh hiệu kỷ lục thứ 12 ở mùa giải 2023–24. Câu lạc bộ có trụ sở nước ngoài AS Monaco đã vô địch giải đấu nhiều lần, sự hiện diện của đội bóng này khiến giải đấu này trở thành một giải đấu xuyên biên giới.[4]

Đến mùa giải 2023–24, số lượng đội bóng ở giải đấu đã giảm từ 20 đội xuống còn 18 đội; bốn đội ở Ligue 1 2022–23 xuống hạng Ligue 2 và chỉ có hai đội ở Ligue 2 được thăng hạng lên Ligue 1.[5]

Tính chuyên nghiệp trong bóng đá Pháp đã không tồn tại cho đến tháng 7 năm 1930, khi Hội đồng Quốc gia của Liên đoàn bóng đá Pháp bỏ phiếu ủng hộ việc thông qua nó. Những người sáng lập giải đấu bóng đá chuyên nghiệp Pháp là Georges Bayrou, Emmanuel Gambardella và Gabriel Hanot; giải chính thức đi vào hoạt động với mùa giải đầu tiên là 1932–1933.

Để tạo ra thành công một giải đấu bóng đá chuyên nghiệp trong nước, Liên đoàn đã giới hạn giải đấu ở 20 Câu lạc bộ. Để tham gia giải đấu, các CLB phải tuân theo ba tiêu chí quan trọng:

Nhiều câu lạc bộ không đồng ý với các tiêu chí chủ quan, đáng chú ý nhất là Strasbourg, RC Roubaix, Amiens SC và Stade Français; trong khi những câu lạc bộ khác như Rennes do sợ phá sản, và Olympique Lillois do xung đột lợi ích, đã miễn cưỡng trở thành chuyên nghiệp. Chủ tịch của Olympique Lillois, Henri Jooris, cũng là chủ tịch của Ligue du Nord, lo ngại giải đấu của ông sẽ sụp đổ và đề xuất nó trở thành giải đấu thứ hai của giải đấu mới. Cuối cùng, nhiều CLB đã giành được vị thế chuyên nghiệp, mặc dù việc thuyết phục các câu lạc bộ ở nửa phía bắc của đất nước trở nên khó khăn hơn; Strasbourg, RC Roubaix và Amiens từ chối chấp nhận giải đấu mới, trong khi ngược lại Mulhouse, Excelsior AC Roubaix, Metz và Fives chấp nhận giải đấu chuyên nghiệp. Ở miền nam nước Pháp, các câu lạc bộ như Marseille, Hyères, Montpellier, Nîmes, Cannes, Antibes và Nice rất ủng hộ giải đấu mới và chấp nhận vị thế chuyên nghiệp của họ mà không tranh cãi.

Mùa giải đầu tiên của giải đấu chuyên nghiệp, được gọi là National, được tổ chức vào năm 1932-1933. 20 thành viên đầu tiên của National là: Antibes, CA Paris, Cannes, Club Français, Excelsior AC Roubaix, Fives, Hyères, Marseille, Metz, Mulhouse, Nice, Nîmes, Alès, Lille, Racing Club de France, Red Star Olympique, Rennes, Sochaux, Sète và Montpellier. 20 CLB được chia thành hai bảng, mỗi bảng 10 đội, với ba câu lạc bộ cuối cùng của mỗi bảng bị xuống hạng Division 2. Hai đội chiến thắng của mỗi bảng sau đó sẽ đối đầu với nhau trong một trận chung kết được tổ chức tại một địa điểm trung lập, sau đó là sân vận động Olympique Yves-du-Manoir. Trận chung kết đầu tiên được tổ chức vào ngày 14 tháng 5 năm 1933, đội đứng đầu của bảng A, Olympique Lillois gặp đội nhì bảng B là Cannes (đội đầu bảng B là Antibes bị Liên đoàn bóng đá Pháp nghi ngờ hối lộ nên đã bị truất quyền thi đấu). Sau đó Olympique Lillois đã lên ngôi vô địch với chiến thắng 4-3. Sau mùa giải đó, giải đấu quyết định giữ lại 14 câu lạc bộ và không thăng hạng bất kỳ đội nào từ giải hạng hai. Giải đấu cũng đồng ý đổi tên từ National thành Division 1. Trong mùa giải 1934-1935, giải đấu đã tổ chức một hệ thống thăng hạng và xuống hạng hợp pháp, nâng tổng số câu lạc bộ ở giải hạng nhất lên con số 16 và duy trì đến mùa giải 1938-1939.

Vì Thế chiến II, bóng đá đã bị đình chỉ bởi chính phủ Pháp và Liên đoàn bóng đá chuyên nghiệp (LFP), mặc dù các câu lạc bộ thành viên của nó tiếp tục chơi trong các giải đấu khu vực. Trong "giải vô địch chiến tranh", như họ được gọi, tính chuyên nghiệp đã bị bãi bỏ bởi chế độ Vichy và các câu lạc bộ buộc phải tham gia vào các giải đấu khu vực, được chỉ định là Zone Sud và Zone Nord. Do không liên kết với hai giải đấu, LFP và FFF không công nhận chức vô địch mà các câu lạc bộ giành được và do đó mùa giải từ năm 1939-1945 là không tồn tại theo quan điểm của hai tổ chức. Sau khi kết thúc chiến tranh và giải phóng nước Pháp, bóng đá chuyên nghiệp trở lại Pháp. Giải hạng nhất đã tăng phân bổ các câu lạc bộ lên 18 đội, đến mùa giải 1965-1966 thì tăng lên 20 đội.

Năm 1964, quy tắc trung bình bàn thắng đã được thay thế bằng quy tắc hiệu số bàn thắng bại. Năm 2002, giải đấu đổi tên từ Division 1 thành Ligue 1 như hiện nay. Vào năm 2011, quỹ đầu tư Qatar Investment Authority (QSI) của ông chủ người Qatar là Nasser Al-Khelaïfi đã mua lại CLB Paris Saint-Germain, qua đó CLB này đã có một tiềm lực tài chính dồi dào, trở thành CLB bóng đá giàu có nhất thế giới cho đến năm 2021.[6]

Có 18 câu lạc bộ ở Ligue 1. Trong suốt một mùa giải, thường là từ tháng 8 đến tháng 5 năm sau, mỗi câu lạc bộ sẽ chơi với các câu lạc bộ khác hai lần, một lần tại sân nhà của họ và một lần tại sân của đối thủ, tổng cộng là 34 trận, mặc dù có những trường hợp đặc biệt cho phép một câu lạc bộ tổ chức các trận đấu tại các địa điểm khác như khi Lille tiếp đón Lyon tại Stade de France vào năm 2007 và 2008. Các đội nhận được ba điểm cho một trận thắng, một điểm cho một trận hòa và không có điểm nào cho một trận thua. Các đội được xếp hạng theo tổng số điểm, sau đó là hiệu số bàn thắng bại và sau đó là số bàn thắng ghi được. Vào cuối mỗi mùa giải, câu lạc bộ có nhiều điểm nhất sẽ lên ngôi vô địch. Nếu số điểm bằng nhau, hiệu số bàn thắng bại và sau đó là số bàn thắng ghi được sẽ quyết định đội chiến thắng. Nếu vẫn bằng nhau, các đội được coi là chiếm cùng một vị trí. Nếu có sự hòa nhau trong vị trí vô địch, xuống hạng hoặc vị trí đủ điều kiện tham gia các giải đấu khác thì một trận play-off tại một địa điểm trung lập sẽ quyết định thứ hạng. Chỉ riêng trong mùa giải 2015–16, hai đội sẽ xuống hạng và chỉ có hai đội từ Ligue 2 được thăng hạng,[7] nhưng quyết định này đã bị hủy bỏ và ba đội sẽ xuống hạng và ba đội sẽ thăng hạng.[8] Do đó, mùa giải 2016–17 chứng kiến ​​sự trở lại của trận play-off trụ hạng giữa đội xếp thứ 18 của Ligue 1 và đội xếp thứ ba ở Ligue 2 trong một cuộc đối đầu hai lượt, với đội Ligue 2 là đội chủ nhà của trận lượt đi.[9]

Trước đây, giải đấu sử dụng một thể thức thăng hạng và xuống hạng khác. Trước năm 1995, thể thức của giải đấu là xuống hạng trực tiếp của hai đội cuối bảng và một trận play-off giữa đội hạng nhất thứ ba từ dưới lên và đội chiến thắng trong trận play-off hạng nhì, tương tự như Eredivisie của Hà Lan và Bundesliga của Đức. Giải đấu cũng đã thử nghiệm với luật "thưởng" (bonus). Từ năm 1973 đến năm 1976, một luật thưởng cho các đội ghi được ba bàn thắng trở lên trong một trận đấu với một điểm thưởng, bất kể kết quả ra sao, với mục đích khuyến khích lối chơi tấn công. Trải nghiệm cuối cùng không có kết quả rõ ràng. Vào đầu mùa giải 2006–07, giải đấu đã giới thiệu Bảng tấn công để khuyến khích ghi nhiều bàn thắng hơn ở Ligue 1 và Ligue 2. LFP, với sự giúp đỡ của cựu huấn luyện viên Michel Hidalgo, đã đưa ra ý tưởng thưởng cho những đội ghi được nhiều bàn thắng nhất. Bảng này tương tự như ý tưởng trước đó, nhưng độc lập với bảng xếp hạng chính thức của giải đấu và các câu lạc bộ chỉ được thưởng bằng tiền thưởng.

Vào tháng 6 năm 2021, LFP đã bỏ phiếu áp đảo tại đại hội đồng của mình để ký hợp đồng Ligue 1 trở lại với 18 câu lạc bộ cho mùa giải 2023–24 bằng cách xuống hạng bốn câu lạc bộ và thăng hạng hai câu lạc bộ từ Ligue 2 tại mùa giải 2022–23.[5]

Kể từ mùa giải 2023–24, theo hệ số UEFA, bốn đội đứng đầu tại Ligue 1 sẽ đủ điều kiện tham dự UEFA Champions League, trong đó ba đội đứng đầu sẽ vào thẳng vòng đấu hạng còn đội đứng thứ tư sẽ vào vòng loại thứ ba. Đội đứng thứ năm sẽ đủ điều kiện tham dự UEFA Europa League, đội thứ sáu sẽ tham dự UEFA Conference League. Vị trí cuối cùng của Europa League được xác định thông qua giải đấu cúp quốc gia, Coupe de France. Nếu đội vô địch cúp đủ điều kiện tham dự giải đấu châu Âu thông qua vị trí trong giải vô địch, đội đứng thứ bảy tại Ligue 1 sẽ đủ điều kiện tham dự Conference League. Nếu Pháp nằm trong số hai quốc gia kiếm được nhiều điểm hệ số nhất ở ​​một mùa giải thì một suất vòng bảng Champions League bổ sung sẽ được trao cho đội đứng thứ tư; như vậy, suất vòng loại thứ ba Champions League và tất cả các suất bên dưới sẽ bị đẩy xuống một bậc.

Tổng cộng có 74 câu lạc bộ đã thi đấu ở Ligue 1 từ khi giải thành lập vào mùa giải 1932–33 cho đến mùa giải 2024–25.[10] Hiện tại, Marseille, Montpellier, Nice và Rennes là những thành viên sáng lập duy nhất của giải đấu đang chơi ở Ligue 1. Paris Saint-Germain là câu lạc bộ duy nhất không phải chịu xuống hạng. Họ đã giành quyền thăng hạng lên hạng cao nhất vào mùa giải 1974–75 và không hề xuống hạng kể từ đó. Paris Saint-Germain đã bị xuống hạng về mặt hành chính sau khi tách khỏi Paris FC vào năm 1972, nhưng đã trở lại hạng đấu cao nhất hai mùa giải sau đó.

Trên bình diện quốc tế, các câu lạc bộ Ligue 1 nổi tiếng nhất bao gồm Marseille, Lyon, Monaco và Lille.

18 câu lạc bộ sau đây sẽ tham gia thi đấu ở mùa giải Ligue 1 2024–25.

Vị trí của các đội bóng

Tài chính và ngân sách của các câu lạc bộ Ligue 1 được quản lý bởi DNCG (Tổng cục kiểm soát quản lý quốc gia) , một tổ chức chịu trách nhiệm theo dõi tài khoản của các câu lạc bộ bóng đá chuyên nghiệp tại Pháp.[11] Cơ quan này được thành lập vào năm 1984 và là một ban hành chính của Liên đoàn bóng đá chuyên nghiệp (LFP). Nhiệm vụ của DNCG là giám sát mọi hoạt động tài chính của 44 câu lạc bộ thành viên của LFP, phát triển nguồn lực của các câu lạc bộ chuyên nghiệp, áp dụng các biện pháp trừng phạt đối với những câu lạc bộ vi phạm các quy tắc hoạt động, bảo vệ đạo đức và lợi ích của bóng đá Pháp nói chung.[11]

Sau một báo cáo của DNCG, người ta xác định rằng tổng ngân sách của các câu lạc bộ Ligue 1 là 910 triệu euro cho mùa giải 2005–06, tăng 39% so với mùa giải 2002–03. Lý do chính cho sự gia tăng này chủ yếu liên quan đến thỏa thuận bản quyền truyền hình mà giải đấu thường xuyên ký kết. Ngoại trừ Paris Saint-Germain, nhiều câu lạc bộ hạng đấu hàng đầu đều cực kỳ mạnh mẽ như Auxerre, Bordeaux, Lille và Lyon, được gọi là "được quản lý hoàn hảo".[12] Tuy nhiên, gần đây DNCG đã khuyến khích các câu lạc bộ tập trung vào việc hạn chế "hóa đơn tiền lương tăng vọt và quy mô nợ nần" của họ sau khi phát hiện ra rằng toàn bộ tài khoản của các câu lạc bộ LFP đã bị thâm hụt trong mùa giải thứ ba liên tiếp (2008–2011) với mức thâm hụt ước tính là 130 triệu euro.[13][14] Năm 2012, LFP thông báo rằng khoản thâm hụt của các câu lạc bộ đã giảm một nửa từ €130 triệu xuống còn €65 triệu.[15] Ligue 1 đứng thứ năm về doanh thu mà các câu lạc bộ mang lại với giải đấu mang lại 0,6 tỷ bảng Anh cho mùa giải 2006–07, sau Anh, Ý, Tây Ban Nha và Đức.[16]

Xét về bóng đá thế giới, các câu lạc bộ Lyon và Marseille nằm trong số những câu lạc bộ bóng đá giàu nhất thế giới và thường xuyên góp mặt trong bảng xếp hạng Deloitte Football Money League về các câu lạc bộ bóng đá theo doanh thu từ hoạt động bóng đá. Trong danh sách được biên soạn vào mùa giải 2008–09, Lyon xếp thứ 13 trong số các câu lạc bộ tạo ra khoảng 139,6 triệu euro, trong khi Marseille đứng ngay sau họ ở vị trí thứ 14 tạo ra 133,2 triệu euro.[17]

Năm 2016, chỉ có Paris Saint-Germain lọt vào top 30 của Deloitte Football Money League (xếp hạng 4). Từ năm 2017 đến năm 2020, Paris Saint-Germain (xếp hạng từ năm đến bảy) và Lyon (xếp hạng từ 17 đến 28) đều lọt vào top 30.

In đậm chỉ các câu lạc bộ thi đấu ở Ligue 1 2024–25.

Chữ nghiêng biểu thị cầu thủ vẫn còn đang chơi bóng đá chuyên nghiệp ngoài Ligue 1.

LFP trước đây đã có các thỏa thuận về quyền với các kênh truyền hình cao cấp Canal+ và beIN Sports. Thỏa thuận với beIN Media Group, được ký kết vào ngày 23 tháng 6 năm 2011, đã trả cho LFP 510 triệu euro trong bốn mùa giải.[21] Sau thông báo về thỏa thuận, người ta tiết lộ rằng Canal+ đã mua bốn gói truyền hình, trong khi beIN Sports mua hai gói.[22]

Năm 2018, Mediapro đã mua lại ba trong bốn gói quyền truyền thông LFP lớn cho giai đoạn 2020-21 đến năm 2024, phần lớn thay thế Canal+ trong một thỏa thuận có giá trị kỷ lục 1,15 tỷ euro. beIN Sports duy trì "lô 3", bao gồm hai trận đấu mỗi tuần vào tối thứ Bảy và chiều Chủ nhật. Mediapro dự kiến ​​sẽ thiết lập một kênh mới để lưu trữ các quyền này.[23] beIN Sports sau đó đã cấp phép lại gói của mình cho Canal+.[24][25] Vào tháng 6 năm 2020, Mediapro đã công bố quan hệ đối tác với TF1, theo đó kênh mới sẽ tận dụng tài năng và nguồn lực của mạng lưới và được đổi tên thành Téléfoot — một phần mở rộng của chương trình bóng đá dài tập của TF1. Những người dẫn chương trình Téléfoot là Grégoire Margotton và Bixente Lizarazu sẽ đóng vai trò là nhóm phát sóng chính trong ít nhất 20 trận đấu mỗi mùa giải.[26][27]

Nhằm đàm phán lại hợp đồng do tác động tài chính của COVID-19, Mediapro bắt đầu giữ lại các khoản thanh toán bản quyền cho LFP vào tháng 10 năm 2020.[28] Giám đốc điều hành của LFP Arnaud Rouger tuyên bố vào tháng 10 năm 2020 rằng họ có thể phải theo đuổi một đài truyền hình mới nếu họ không thể giải quyết tranh chấp với Mediapro.[29] Vào tháng 12 năm 2020, có thông tin cho rằng Mediapro đang chuẩn bị đóng cửa Téléfoot sau khi đồng ý bồi thường cho LFP về hai khoản thanh toán bản quyền bị thiếu.[28] Vào tháng 2 năm 2021, Canal+ đã đạt được thỏa thuận tạm thời để mua lại các gói bản quyền do Mediapro nắm giữ trong phần còn lại của mùa giải và sau đó cấp phép phụ cho Ligue 2 cho beIN; Téléfoot đóng cửa vào ngày 8 tháng 2 năm 2021.[24][30][31]

Vào tháng 6 năm 2021, LFP đã bán lại các gói quyền phát sóng Ligue 1 cho Canal+ và Amazon Prime Video đến hết năm 2024, với tổng số tiền mà hai đài truyền hình này phải trả là 663 triệu euro.[32] Canal+ nắm giữ quyền phát sóng hai trận đấu mỗi tuần. Vào tháng 8 năm 2023, công ty đã công bố thỏa thuận cấp phép phụ với DAZN để phát trực tuyến các trận đấu của mình trên một kênh có thương hiệu trong dịch vụ này như một phần trong đợt ra mắt tại địa phương của DAZN.[33] Canal+ không có kế hoạch gia hạn quyền sau khi mùa giải 2024 kết thúc.[33]

Chiếc cúp Ligue 1 hiện tại, L'Hexagoal, được phát triển bởi Ligue de Football Professionnel và được Pablo Reinoso thiết kế và sáng tạo. Chiếc cúp đã được trao cho nhà vô địch của Pháp kể từ cuối mùa giải 2006–07, thay thế cho chiếc cúp Ligue 1 trước đó chỉ tồn tại trong 5 năm. Cái tên Hexagoal bắt nguồn từ một cuộc thi chính thức do LFP và kênh truyền hình Pháp TF1 tạo ra để xác định tên cho chiếc cúp mới. Hơn 9.000 đề xuất đã được gửi đến và vào ngày 20 tháng 5 năm 2007, thành viên Liên đoàn bóng đá Pháp Frédéric Thiriez đã thông báo rằng, sau một cuộc bỏ phiếu trực tuyến, thuật ngữ Hexagoal đã nhận được một nửa số phiếu bầu. Câu lạc bộ đầu tiên nâng cao chiếc cúp mới là Olympique Lyonnais, đội đã giành được vinh dự này sau khi vô địch mùa giải 2007–08.

Sau mùa giải, Giải thưởng UNFP được tổ chức và các giải thưởng như Cầu thủ xuất sắc nhất năm, Huấn luyện viên xuất sắc nhất năm và Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất năm từ cả Ligue 1 và Ligue 2 được trao.

Wikimedia Commons có thêm hình ảnh và phương tiện truyền tải về